NHÂN VẬT & DI SẢN

Nhà văn Nguyễn Tường Bách — Living Heritage

Nhà Văn

NGUYỄN TƯỜNG BÁCH

Hiền

Câu hỏi đầu tiên dành cho nhà văn Nguyễn Tường Bách rất rõ ràng: Tại sao ông có thể quan sát tinh tế và chắt lọc thành tinh hoa sống bằng cách diễn đạt tự nhiên đến vậy? Một người xuất thân từ khoa học phương Tây và có tư duy triết học phương Đông, lại trở thành nhà văn với nhiều tri kiến Phật giáo – ở ông, trí tuệ và trải nghiệm đời người hòa vào nhau thành một vùng lưỡng hà rộng lớn.

Ngồi nghe ông nói là một chuyến viễn du đi thẳng vào tinh thần và tâm trí của một người đã tự mình vượt qua nhiều lục địa, thâm nhập vào nhiều thế giới để viết ra những dòng rực rỡ về nhân sinh, thế giới và vũ trụ.

Ở Nguyễn Tường Bách, Hiền không chỉ là đức hạnh, mà là sự thấu triệt, cái thấy biết trở thành lòng vị tha.

Nguyễn Tường Bách (sinh năm 1948), là một tác giả, dịch giả và diễn giả uyên bác, nổi bật với khả năng dung hòa tinh hoa triết học phương Đông, tư duy khoa học phương Tây và chiều sâu nội tâm hiếm có. Hiện ông là một trong những tiếng nói có ảnh hưởng sâu sắc trong đời sống tinh thần đương đại Việt Nam nhờ lối viết giàu triết lý và tầm nhìn nhân văn.

Học vấn & Nền tảng:

  • Sinh năm 1948, lớn lên tại Huế.
  • Sang Đức năm 1967, nhận bằng Tiến sĩ tại Đại học Stuttgart.
  • Gần 60 năm sống và làm việc tại châu Âu, tiếp cận sâu sắc văn hóa Đông – Tây, hình thành góc nhìn quốc tế độc đáo.

Sự nghiệp & Đóng góp:

  • Là dịch giả uy tín của nhiều tác phẩm có ảnh hưởng lớn như Đạo của vật lý, Con đường mây trắng, Đối diện cuộc đời, Sư tử tuyết bờm xanh
  • Ông cũng là tác giả của một loạt các tác phẩm được ưa chuộng bởi bạn đọc tri thức Việt Nam, bao gồm các tựa đề như Đêm qua sân trước một cành mai, Lưới trời ai dệt, Mùi hương trầm, Mộng đời bất tuyệt, Đường xa nắng mới, Đường rộng thênh thang… truyền cảm hứng cho người đọc về sự an nhiên, tỉnh thức và triết lý sâu sắc của đạo Phật.

TRÍCH DẪN

Nếu phải chọn ra điều khiến người ta nhớ nhất về cái tên Nguyễn Tường Bách, thì hẳn đó không phải là những gì ông viết ra, mà là cách ông sống: một sự phiêu lưu thong dong giữa đời, không phán xét, không thuyết giảng. Và lời nhắn nhủ mời gọi chúng ta cùng trải nghiệm: “Phần Tâm của con người rất kỳ diệu. Hãy bắt đầu tìm hiểu về Tâm.”

Nghiên cứu về Phật giáo, khoa học đều ở mức độ thâm sâu, anh tìm thấy “tinh hoa” của đời sống ở đâu: trong tri thức, trong tu tập, trong con người, hay trong chính cuộc sống và hiện thực như nó-đang-là?

“Tinh hoa” trong đời sống kể ra thì rất nhiều. Tư tưởng, nghệ thuật, khoa học, triết học, niềm tin, tình yêu, lạc thú vật chất, hạnh phúc gia đình. Nhưng theo tôi, không có gì quí báu trong đời người bằng cái “Biết” về chính mình. Biết về chính mình bằng cách nhìn vào bên trong, bằng cách xoay ngược cái thấy, không phải nhìn ra bên ngoài mà nhìn vào chính Tâm mình.

Con người vốn có thói quen nhìn ra bên ngoài, thấy phản ứng của ngoại cảnh là thước đo về chính mình. Hợp với mình thì vui thích, khác với mình thì buồn khổ. Đó là nguồn gốc của mọi hạnh phúc hay khổ đau, nhưng khổ đau lại là phần lớn.

Nhìn vào bên trong chính là tâm yếu của Thiền tông Phật giáo. Tại Phương Tây người ta cũng biết rõ tự biết Tâm mình là chìa khóa mở ra mọi minh triết, họ nói hãy “Know Yourself”.

ART & CULTURE
SCIENCE
SOCIAL & BUSINESS